|
DỊCH
THƠ:
BÀI CA VỀ
LỘC MÔN1 BAN ĐÊM
Chùa núi chuông rền
ngày trở tối,
Ngư
Lương (2) bến ấy khách tranh ồn.
Người
theo bờ cát đi vào xóm,
Ta cũng gọi
thuyền về Lộc môn.
Lộc môn
trăng rọi cây vương khói,
Bỗng nhiên
đến chỗ ở Bàng công. (3)
Lối thông cửa
đá cảnh tịch mịch,
Một ḿnh ẩn
giả (4) tới lui suông.
Thái Trọng Lai 太重来 dịch
Đà Nẵng, Việt Nam, Cuối
Năm 2010
CHÚ THÍCH:
- Lộc môn: cổng nai. Do
Tương Lương hầu Tập Úc đời
Hán lập đền thờ thần ở núi Tô
Lănh, có chạm hai con nai bằng đá trấn cửa
nên có tên Lộc Môn. Đời Đường Mạnh
Hạo Nhiên về đây ở ẩn.
- Ngư Lương: tên bến
đ̣ ngang trên đường đến Lộc
môn.
- Bàng công: tức Bàng Đức
công, người Tương Dương, bạn
thân của Gia Cát Lượng thời hàn vi. Về
sau ông lên núi này hái thuốc, không thấy về.
- Ẩn giả: nguyên văn u nhân
(người ưa cảnh thâm u) tác giả tự
gọi ḿnh.
|