|
DỊCH
THƠ:
BÀI HÀNH VỀ
CÂY BÁCH 1 CỔ THỤ
Cây bách trước
miếu Khổng Minh,2
Rễ trồi
như đá, thân hình đồng xanh.
Bốn
mươi vi3 : vóc chung quanh,
Hai nghìn thước,4 chọc trời xanh rậm rì.
Vua tôi tri ngộ5
có thì,
Cây to gỗ tốt
còn tuỳ người thương.6
Mây che Vu giáp7
cùng phương,
Trăng lên cây lạnh
Tuyết sơn8 trắng ngần
Nhớ xưa rợp
lối Cẩm đình,9
Tiên chúa10
cùng với Khổng Minh một đền.
Cành cao chót vót
còn nguyên,
Lá che rợp tối
mái hiên, cửa ngoài.
Cây sừng sững,
dáng thật oai,
Gió rung mãnh liệt,
dẻo dai chịu đòn.11
Thần minh phù
trợ mới còn,
Cây ngay cành thẳng
nhờ công đất trời.
Nhà to, gỗ tốt
đón mời,
Muôn trâu ra sức
chẳng dời nổi cây.12
Chẳng văn
chương vẫn phục tài,13
Tha hồ đốn
hạ, chẳng ai dám làm.
Mặc tình kiến
bọ tham lam,
Phượng
loan nấp lá bởi ham thơm nồng.
Chí cao, tài lớn
mặc lòng,
Nhưng lớn
quá cỡ, khó mong gặp thời.
Thái Trọng Lai 太重来 dịch
Đà
Nẵng, Việt Nam,
Cuối Năm 2010
|