|
DỊCH
THƠ:
BÀI CA TUYẾT
TRẮNG
TIỄN
QUAN PHÁN SỰ 1 HỌ VŨ RA VỀ
Cỏ trắng2
găy, gió bấc lùa,
Đất Hồ3
tháng tám là mùa tuyết bay.
Gió xuân như chợt
về đây,
Hoa lê chi chít trổ
đầy cành cao.
Chủ nhân cuốn
bức rèm châu,
Chăn chưa đủ
ấm, áo cầu4 cũng run.
Tướng
quân5 giương chẳng nổi cung,
Giáp sắt Đô
hộ6 buốt rung cả người.
Lan can băng
bám khắp nơi,
Mây sầu chất
ngất chẳng rời không trung.
Trung quân đăi
khách lên đường,
T́ bà Hồ7
với sáo Khương8 giao hoà.
Viên môn9
tuyết trút chiều tà,
Cờ đỏ
tê cóng khó mà tung bay.
Tiễn
đưa ngoài cửa Luân đài,10
Trên đường
tuyết đă phủ dài Thiên sơn.11
Ṿng vèo
đường sá núi non,
Người
đi chẳng thấy, dấu c̣n vó câu.
Thái Trọng Lai 太重来 dịch
Đà
Nẵng, Việt Nam, Cuối Năm 2010
|