|
DỊCH
THƠ:
BUỒN
CHO VƯƠNG TÔN (1)
Thành Tràng an2
quạ khoang3 tụ tập
Cổng Diên Thu4
quầng khắp kêu đêm.
Sà t́m lầu gác
đậu lên,
Đang khi bên
dưới quan trên bôn đào5
Roi vàng gẫy lại
hao chín ngựa,
Hoảng loạn
đưa chẳng hết số người.
Giắt lưng
ngọc quí trên đời,
Vương tôn
sùi sụt đứng nơi góc đường.
Hỏi tên họ,
ngập ngừng bày tỏ
Rằng: bơ
vơ t́m chỗ nô tài6
Băng lùm chui bụi
nhiều ngày
Khắp ḿnh chẳng
được một hai chỗ lành.
Con cháu vua nức
danh đẹp mă,
Chẳng giống
ai vất vả, nghèo hèn.
Sói lang rượt
đuổi một phen
Giở bao khôn
khéo mới yên mới lành.
Chỗ
đường lớn nói nhiều hơi ngại
V́ vương
tôn phân giải chân thành
Đêm qua gió thổi
máu tanh
Lạc đà dắt
đến đầy thành Tràng an7.
Chỗ đường lớn nói nhiều
hơi ngại
V́ vương tôn phân giải chân thành
Đêm qua gió thổi máu tanh
Lạc đà dắt đến đầy
thành Tràng an7.
Trai phương Bắc vốn toàn giỏi,
khoẻ,
Xưa tinh nhanh, nay lại ngu hèn ?
Ngôi vua nghe nói đă truyền,8
Thiền vu nay đă nhớ phiên về
chầu.9
Hoa môn10 cũng gợi câu rửa
hận,
Xin đề pḥng cẩn thận ŕnh
ṃ.
Vương tôn khéo biết đắn
đo,
Ngũ lăng11 giai khí khuông pḥ
luôn luôn.
Thái Trọng Lai 太重来 dịch
Đà
Nẵng, Việt Nam, Cuối Năm 2010
|