TIẾU LÂM - 幽默 (#32)

Phan Chánh Thơ Tiên Sinh  潘正書先生 Phụ Trách & Sưu Tầm

 

 

 

BẢO ĐẢM KHÔNG RỈ NƯỚC 保不漏水

 

 

Hôm đó tôi đi mua một can nhựa về chứa nước. Thấy can nhựa vừa mới, giá lại rẻ, trên can nhựa c̣n có ghi mấy chữ Trung văn như thế này “保不漏水”. Thấy có bảo đảm nên hí hửng mua về. Nhưng vừa đổ nước vào th́ nước bị rỉ, tôi liền đem trả lại. Cô bán hàng không chịu, tức quá tôi chỉ vào mấy chữ Hoa trên can nước nói:

 

- Mấy cái chữ này là ǵ, không phải là "保不漏水 bảo đảm không rỉ nước” à?!

 

Cô bán hàng liền trợn mắt nói:

 

- Anh không biết chữ Hoa người ta đọc từ phải sang trái à? Phải đọc là “水漏不保” mới đúng. Nghĩa là nước rỉ không bảo đảm.  Tiệm chúng tôi làm ăn rất có uy tín, có sao nói vậy. Anh chấp nhận mua rồi ráng chịu! Chúng tôi đâu có lừa dối ai đâu!

 

Nói xong cô bán hàng c̣n chỉ cho tôi xem tấm bảng nhỏ treo gần đó nói tiếp:

 

- Anh không biết chữ Hoa th́ đọc chữ Việt vậy.  "Hàng mua rồi không nhận trả lại.” Đó, anh thấy rồi chứ, chúng tôi phục vụ khách hàng chu đáo đến cực ḱ…  như thế nào chưa!!!

 

Trương Đạt Dân 张达民

Sài G̣n, Việt Nam

 

 (Nghe qua rồi pha chế thêm)

 

 

 

 

 

 

TƯ DUY KHÁC… CUỘC ĐỜI CŨNG KHÁC

 

 

Người ta có chuyện t́nh tự để kể, c̣n tui buồn phịa chuyện làm vui… hi hi…

   

Sau cái ngày 30/4 lịch sử ấy, như cái phong trào, người ta lại rủ nhau lên rừng làm rẩy. Trong đó cũng có 3 anh chàng, vứt phố phường lên rừng khai hoang như người ta.

 

 Làm hoài mà cứ đói khổ hoài, một hôm, 3 người cùng rủ nhau đi chùa than thở với nhà sư rằng:

 

- Chúng con lam lũ khổ cực qúa mà không biết cách nào cho hết khổ hết nghèo.

 

Nay xin sư cụ minh triết chỉ bảo dùm. Nhà sư suy nghĩ một hồi rồi nói :

 

- Việc này th́ ta không giúp được, các con hăy t́m Đức Thánh Trần mà hỏi vậy!

 

Nghe xong cả 3 bèn rủ nhau đi xuống băi biển t́m đến tượng Đức Thánh Trần mà khấn vái…

 

Hai mươi năm sau, trong quán cafe nọ ở gần cái chổ mà 3 anh bạn kia đă từng đến tượng Thánh Trần khấn vái.  Một anh dáng mập mạp trắng trẻo, được các em phục vụ trẻ đẹp săn đón niềm nỡ, mắt liếc đưa t́nh.  C̣n ngồi bên cạnh là anh chàng dáng người hơi khắc khổ ốm nhách.  Cả hai như trầm ngâm suy tư, buồn buồn.  C̣n anh thứ 3 th́ không thấy.  Anh chàng có cái dáng khắc khổ mới hỏi anh bạn kia :

 

- Ngày đó Đức Thánh Trần nói ǵ mà mày lại đi vượt biên vậy?

 

Anh bạn kia trả lời:

 

- Mày không thấy sao!  Đức Thánh Trần đưa cánh tay chỉ ra biển bảo:  Hăy đi vượt biên thôi đó sao!  C̣n mày?

 

Anh bạn kia bổng ngữa cổ lên trời mà trách ḿnh:

 

- Tao thật kém thông minh! Tao cứ nghĩ Đức Thánh Trần chỉ tay xuống biển nghĩa là làm nghề đi biển đánh bắt tôm cá sẽ có được nhiều tiền.  Ban đầu cũng khá, đăn, nhưng về sau bị đánh bắt dữ qúa, bằng đủ mọi thứ chất độc, ḿn, điện cao thế.   Ai cũng lư sự như thế này, ḿnh không bắt th́ thằng khác cũng bắt.   Lớn to nhỏ bé làm ráo trọi, c̣n ǵ tôm cá nữa đâu!  Bây giờ tao mới tiều tụy ra như thế này. Nhưng tao c̣n đở hơn cái thằng kia.  Nó thấy Đức Thánh Trần chỉ tay xuống biển chắc nó nghĩ có nghiă là hăy nhảy xuống biển quách đi!  Thế là xong, chẳng c̣n vương vấn ǵ cái nợ đời này nữa…

 

Thế mới hay, cũng chỉ có một cái chỉ tay, vậy mà có ba cách suy diễn khác nhau và cuộc đời kết cục cũng khác nhau…

 

 

Trương Đạt Dân 张达民

Sài G̣n, Việt Nam

 

 

 

 

 

***  投稿電郵請寄 ***

Bài vở & h́nh ảnh xin gởi về Ban Phụ Trách KHAIMINH.ORG

 

VanNgheGiaiTri@KhaiMinh.org