|
(Music) 黄昏 ( 周傳雄 )
BÓNG HOÀNG HÔN
( Đọc “Đi Về
Phía Hoàng Hôn” Cảm Tác )
Có đôi lúc lặng thầm khi chiều
xuống,
Ta một ḿnh theo bóng đổ
đường hoang.
Thật bơ vơ trong cảnh sắc dần tàn,
Hồn ngơ ngác theo hoàng hôn cuộn
mất.
Hàng cây nghiêng ánh tà dương héo hắt,
Hởi trời xanh sao lại bỏ
ta đây.
Nỗi chơi vơi trĩu nặng
tấm thân gầy,
Từng hạt nắng cuối ngày
như muốn tắt.
Ta ngây dại nh́n khoảng không xám ngắt,
Ḷng dâng đầy những cảm
giác hoang mang.
Nén nỗi buồn ta lặng lẽ
lang thang,
Hồn như lạc vào khung trời
ảo mộng.
Trong bóng tối ta im ĺm bất động,
Ngày lại ngày như gió thoảng
trôi qua.
Để đêm về nh́n lại chỉ
ḿnh ta,
Thân lạc lơng giữa cơi đời
hư thực.
Thôi tất cả chỉ c̣n trong kư ức,
Khiếp phù sinh tựa như áng mây
trôi.
Một đời người theo kỷ
niệm phai phôi,
Như giọt nắng sắp ch́m vào
bóng tối.
Trần
Hưng 陈兴
California, U.S.A., 06 March
2009
|