“Công cha ba năm t́nh thâm lai láng,
Nghĩa mẹ đậm đà chín tháng cưu mang,
Bên ướt mẹ nằm, bên ráo con lăn.
Biết lấy chi đền đáp khó khăn,
Hai đứa ḿnh lên non lấy đá xây lăng phụng
thờ.”
Đây là những câu
ca dao nói lên công đức sinh thành của cha mẹ. Khi
đọc những ca dao này th́ mỗi người
trong chúng ta đều không khỏi ngậm ngùi trước
t́nh yêu thiêng liêng cha mẹ dành cho con cái không ǵ sánh nổi.
Câu đầu tiên “Công cha ba năm t́nh thâm lai láng” ư nói
đến t́nh cha thương yêu con như biển trời
lai láng. Tuy cha không có công mang nặng đẻ đau
nhưng cha có công nuôi dạy ta khôn lớn thành người,
cha là người hướng dẫn chỉ dạy
cho ta điều hay lẽ phải. Công ơn ấy ta
luôn phải ghi nhớ trong ḷng. Bên cạnh công ơn của
cha th́ phải nói đến công lao của mẹ, lại
một lần nữa cũng không có ai thay thế
được t́nh cảm thiêng liêng mẹ dành cho con.
“Nghĩa mẹ đậm đà chín tháng cưu mang,
Bên ướt mẹ nằm, bên ráo con lăn.”
Khi nghe hai từ “đậm đà” thật là gần gũi
thân thương làm sao! Mẹ đă không quản khó
khăn nhọc nhằn mang nặng ta suốt chín tháng
ṛng ră như vậy. Mẹ
luôn theo dơi từng nhịp đạp của ta trong bụng,
khi ta đạp mẹ đau nhưng mẹ sung sướng
muôn phần v́ con ḿnh khỏe mạnh. Mẹ luôn hát ru từ
khi ta đă tượng h́nh thành h́nh hài đầy đủ
với những lời ca ngọt ngào, đằm thắm
và dịu dàng làm sao! Khi ta lọt ḷng mẹ th́ những
khó khăn nhọc nhằn càng tăng lên gấp bội. Bao nhiêu t́nh thương yêu mẹ
dành trọn cho đứa con thân thương của
ḿnh. Mẹ luôn là người
bảo bọc chăm sóc ta từng ly từng chút để
“Bên ướt mẹ nằm, bên ráo con lăn!” Ta thấy được t́nh
thương của mẹ luôn dành những điều
tốt đẹp nhất cho những đứa con
thân yêu của ḿnh “bao la rộng lớn như trời
biển.” Công ơn đó
ta biết làm sao và không tài nào đền đáp nổi:
“Biết lấy chi đền đáp khó khăn,
Hai đứa ḿnh lên non lấy đá xây lăng phụng
thờ.”
Chính v́ vậy mà ta nên luôn tự nhắc nhở và tự
nhủ với chính bản thân ḿnh là hăy chăm sóc đấng
sinh thành:
“Mẹ già như chuối chín cây,
Gió lay mẹ rụng con rày mồ côi.”
Khi đọc đến hai câu ca dao này lại càng thêm
thương yêu, chăm sóc đấng sinh thành gấp
trăm ngàn lần và c̣n hơn thế nữa. Nếu
ta không thương yêu chăm sóc để báo hiếu
công ơn dưỡng dục th́ ta không làm tṛn đạo
làm con. Đạo làm con ta không làm được thử
hỏi ta c̣n làm được ǵ nữa đây? Nếu
như vậy ta không phải đạo làm người
th́ thử hỏi ta có trở thành người có ích hay
không? Chứ đừng để đến khi quá muộn
th́ không thể nào làm tṛn bổn phận của một
người con. V́ vậy mỗi người trong chúng
ta phải báo đáp công ơn ấy qua câu cuối:
“Hai đứa ḿnh lên non lấy đá xây lăng phụng
thờ.”
Câu cuối sao nghe thắm thiết làm sao, để
đền đáp công ơn ấy phải lên non lấy
đá xây lăng phụng thờ như vậy mới
đền đáp hết công ơn to lớn nhu trời
biển.
Chính v́ vậy mà mỗi người trong chúng ta cần
phải biết trọn đạo làm con phụng
dưỡng cha mẹ.
|