Mỗi
ngành nghề đều có một sự khó nhọc khác
nhau, nhưng nghề thầy thuốc là một nghề
cao quư trong xă hội là một người mang lại sự
sống cho mọi người.
Hai từ
“lương y” nghe nó đơn giản và thân
thương làm sao, song nó chỉ đúng với những
người có lương tâm, đạo đức với
nghề nghiệp. Những
người này biết thương yêu, chăm sóc bệnh
nhân giống như người thân của ḿnh. V́ đối
với người bệnh rất cần sự động
viên an ủi của bác sĩ, họ coi bác sĩ giống
như là vị cứu tinh và là người mang lại
cuộc sống cho họ lần thứ 2 khi vượt
qua cơn hiểm nghèo.
Người thầy thuốc phải dùng “cái tâm”
của ḿnh để tận t́nh giúp đỡ và cứu
chữa cho bệnh nhân. Những người thầy
thuốc tâm huyết với nghề thường th́
“dường như” chỉ là một phần nhỏ
trong một cộng đồng rộng lớn bao la chỉ
biết nghĩ cho ḿnh mà không biết nghĩ cho người. (Em không hề dám có ư quơ
đũa cả nắm!)
Ông
cha ta thường dạy “thương người
như thể thương thân”. Khi ai có cái tâm đối với
nghề th́ họ đáng được mọi người
kính trọng. Họ luôn
tâm niệm bệnh nhân cũng chính là người thân của
ḿnh khi đau th́ cần có sự chia sẻ, động
viên để xoa dịu nỗi đau bằng tinh thần.
C̣n hai từ “ từ mẫu” chính là người mẹ
thứ hai của bệnh nhân là người có tấm
ḷng nhân nhậu, hiền từ. Hai từ này thật có ư nghĩa
biết bao nhưng cũng chỉ đúng với một
số người mà thôi. Một người có tâm huyết
th́ bất chấp mọi khó khăn gian khổ không màn
đến danh lợi, luôn t́m cách cứu chữa và mong
sao bệnh nhân mau chóng b́nh phục. Như vậy th́ câu thành ngữ
“lương y như từ mẫu” mới đúng ư nghĩa
của nó. Nhưng trong xă hội hiện nay tấm ḷng
của con người đă bị tha hóa v́ danh lợi
vật chất phù phiếm làm mờ mắt hết rồi.
Như vậy thử hỏi để t́m một
người thầy thuốc thương yêu bệnh
nhân trong thời buổi hiện nay rất khó. Họ
chỉ luôn nghĩ làm sao để kiếm thật nhiều
tiền mà bất chấp thủ đoạn. Nếu anh có tiền th́ sống
c̣n không th́ chết. Cùng là loài người như nhau,
đâu ai muốn ḿnh mắc bệnh phải vào bệnh
viện làm chi? Cũng cùng
một xă hội th́ ai cũng muốn ḿnh có một cuộc
sống ấm no hạnh phúc, cũng được học
hành để trở thành ông này, bà nọ, chứ
đâu ai muốn ḿnh thua thiệt? Nhưng cuộc sống trớ
trêu không như ư ḿnh mong muốn. Khi sinh ra th́ ḿnh đâu có quyền
lựa chọn phải không ? Nếu ai may mắn th́
được lọt vào gia đ́nh giàu sang phú quư
được tận hưởng niềm hạnh
phúc, c̣n ai không may mắn th́ lọt vào gia đ́nh không
khá giả phải kiếm cơm ngày 2 bữa đôi
khi c̣n không có để ăn. Đâu ai muốn thế
nhưng số phận đă an bày cho chúng ta được
làm con trong một gia đ́nh nào đó. Bởi thế
ông cha ta mới có câu “Cha mẹ sinh con, trời sinh
tánh”. Song, nếu các bậc
cha mẹ biết dạy dỗ và hướng con
đi đúng th́ sau này sẽ trở thành con người
có ích. Nói đến đây th́ ta phải nghĩ lại
nếu muốn trở thành một người có ích
cho xă hội th́ thành viên trong gia đ́nh cũng ảnh
hưởng phần lớn tính cách và tác phong của
cha mẹ phải không? Cha mẹ mẫu mực th́
đó cũng là tấm gương soi đường
cho những mầm non tương lai của ḿnh.
Nhưng cũng không có trường hợp ngoại lệ
cha mẹ rất nhân đức nhưng mầm non th́ lại
không noi theo cha mạ mà lại muốn khẳng định
ḿnh hơn bậc sinh thành rất đúng “Con hơn cha
nhà có phúc” nhưng cái phúc ấy có đúng không? Khi mầm
non chỉ biết làm sao để có được
cái ḿnh mong muốn để rồi đánh đổi
tất cả chỉ v́ danh lợi vất chất.
Đây cũng chính là hồi chuông thúc giục tấm
ḷng lương y của người thầy thuốc
đừng chạy theo đồng tiền, vật chất
mà chúng ta phải điều khiển chúng chứ đừng
để chúng điều khiển ta có như vậy
th́ chúng ta mới cảm thấy nghề thầy thuốc
của ḿnh thật cao quư biết bao v́ ta đă mang lại
cuộc sống cho bệnh nhân, mang lại niềm hạnh
phúc của cuộc sống.
Ông
cha ta ví nghề thầy thuốc chính là con dao hai lưỡi,
cho nên lương tâm của người thầy thuốc
rất quan trọng. Là thầy
thuốc th́ phải biết sử dụng con dao ấy
đúng cách bằng tất cả tâm huyết của
ḿnh để con dao ấy luôn sáng măi. Chứ đừng v́ một
ư nghĩ sai lệch mà biến con dao ấy là một thứ
vũ khí th́ không ǵ xóa bỏ được lỗi lầm
của ḿnh. Chính v́ vậy lương tâm của người
thầy thuốc luôn phải tỏa sáng và mang lại
niềm vui hạnh phúc cho mọi người.
Đây là cảm nhận của em…
|