NHỚ
BỐ
Chưa bao giờ con
làm thơ về bố
V́ bố ơi con
bố cảm nhận rằng
Chẳng có ngôn từ
nào con diễn tả
Có thể tả hết
ư t́nh, t́nh bố đă thương con
Được bố
thương, bố hiểu nhất trong nhà
Được bố
cưng từ thuở vừa mở mắt
Bố giải bầy
bao nhiêu điều thắc mắc
Bố hỏi han, quan
tâm, luôn ch́u chuộng, quí thương con
Dậy dỗ con,
bố luôn khuyến khích con
Luôn ôn tồn, luôn
nhẹ nhàng, kiên nhẫn
Bố hiền
lành, là người biết tri ân
Sống đơn
giản, thích bố thí, để đức cho con cái
Bố mất
đi, con chơ vơ trên đời
Con mất bố
là mất cả bầu trời
Đâu nào biết
tử biệt buồn đến thế
Đâu c̣n dịp
nào… bố ơi, con chở bố đi chơi…
Bố mất
đi, bố yêu của con ơi..
Con hụt hẩng,
đời sống này trống vắng
Bố mất
đi… c̣n ai ở trên đời
Trợ giúp con,
khuyên bảo con mỗi khi con buồn khổ?
Bố con ḿnh hay
tâm đắc, chuyện tṛ
Cùng sở thích,
thơ, xi nê, âm nhạc
Bên cạnh bố,
thấy được thương và hiểu
Thấy b́nh an vô
vàn, thương bố nhiều, thương bố lắm
bố ơi!
Chưa bao giờ
con làm thơ về bố
Để trong ḷng
nhiều khi thấy hay hơn
“Người
đàn ông quan trọng nhất đời tôi”
Là bố đó, viết
hết ḷng, con đă viết đoản
văn này cho bố!
Quách Như Nguyệt 郭如月
California, U.S.A., 20 June 2015
*
MỘT CHÚT T̀NH
Vui biết mấy
khi t́nh yêu chớm nở
Và cũng buồn,
buồn biết mấy… khi người ấy thờ
ơ
Bạn đă từng,
từng bị thất t́nh chưa?
Nh́n thấy t́nh
lụi tàn dần trong lửa
T́nh trong lửa đỏ, t́nh ướt
nhẹp trong mưa
T́nh làm tim thắt đau, t́nh làm hồn
sầu héo
Ấy thế mà vẫn muốn chút
t́nh thừa
Ấy thế mà vẫn yêu, yêu măi!
Bấy lần yêu là bấy lần
đau khổ
Em nh́n t́nh dẫy chết…
Sao kỳ này thấy chán nản dửng
dưng
T́nh hấp hối rồi t́nh sống
lại
Có ǵ đâu, t́nh lơ lửng ngập
ngừng
Thơ em làm, những bài thơ nức
nở
T́nh nghẹn ngào… thi sĩ lại làm
thơ!
Quách
Như Nguyệt 郭如月
California, U.S.A., 31 July 2015
|