CUỒNG
SI
Cho em mượn vần
thơ Đường óng ả
Buổi sáng buồn
tóc xỏa ướt vai êm
Cho em xin môi hôn
nào lơi lả
Mắt nhìn nào
mê đắm giữa trời đêm
Cho em nghe tiếng
dương cầm réo rắt
Tiếng hát nào ngọt
ấm, lịm hồn em
Lời nói nào nghe
ru ngủ êm êm
Vòng tay nào
quên đời trong phút chốc
Em cầu xin
tình mình đừng bão lốc
Xin cuồng si giảm
tốc độ kinh hoàng
Xin mỗi ngày cho một
bớt nhớ thương
Xin mỗi phút
đừng ước mong được gặp
Cho em ngắm vầng
trăng rằm tháng Tám
Hai ta ngồi đối
ẩm đợi trăng lên
Tối nay nhé, ngồi
cạnh nhau đừng nói
Em ước thầm:
thời gian hãy ..ngừng trôi!
Em gắn nhé,
đóa hoa mầu tím ngắt
Cầm nâng niu, cài
mái tóc anh nhìn
Dù không muốn,
Xuân vẫn tàn trong nắng
Mùa Hạ vàng, bốc
lửa quấn mê nhau
Đêm nay sáng,
trăng tỏa ngời tháng Tám
Tuổi bây giờ
đành mất Tết Trung Thu
Cho xin nhé chút gió
lùa, mây trắng
Gió hiu hiu, dịu
mát buổi giao mùa
Hôn em nhé, nụ hôn
dài thế kỷ
Lãng quên đời,
mình biết có nhau thôi
Yêu em nhé, anh yêu em,
toàn mỹ!
Bồng bềnh trôi, như mây, bồng bềnh trôi!
*
TỪ BI
Em như mây
như mưa
Ôi nhớ mấy
cho vừa
Quên hết lời
kinh kệ
Tình tặng em
dư thừa
Từ bi ta quên
lãng
Chỉ từ bi
mình em
Em mây trời
lãng đãng
Ta yêu chỉ mình em!
Quên cuộc đời ấm êm
Ta lao vào gió bão
Bàn tay em dần mềm
Trái tim ta khổ não
Em là trăng là sao
Em là cả bầu trời
Ta lặng người chẳng nói
Người ta yêu… em ơi!
Từ bi với riêng em
Ta chẳng còn tâm sức
Yêu thương ai ngoài em
Ta mệt nhoài ấm ức
Lo toang và hoài nghi
Từ bi trong ích kỹ
Từ bi… nào đâu phải?
Lòng còn đầy ham muốn,
Dẫy đầy tham sân si!
*
TIM SA MẠC
Đừng trách em sao làm thơ khao khát
Sao lụy tình, hay xin xỏ tình yêu
Đừng chê bai… bảo sao thơ chua chát
Dụ dỗ người vào bể khổ phiêu diêu
Em cười tươi, sao thơ lại bi ai?
Sung sướng
thế mà sao “than” hoài mãi?
Đừng nhá
anh, em xin anh hãy hiểu
Trái tim em
như sa mạc về chiều
Khô khan lắm
nên rất cần tưới tẩm
Một chút tình,
cho đại, mất bao nhiêu?
Anh không cho… cũng
xin anh đừng trách
Tình yêu mà… bao giờ
đủ đâu anh
Tình nhân loại,
tình người, tình bằng hữu
Tình mẹ con,
tình bà cháu, anh em
Em tham lắm
nhưng lại chẳng.. lem nhem
Làm thơ thôi,
anh cảm phiền thông cảm
Đừng phiền
em.. sao thơ như mời mọc
Rủ rê hoài..
đường tình ái lăng nhăng
Anh đâu biết
khi làm thơ em khóc
Dĩ vãng buồn,
đâu phải thơ cho anh
Tim sa mạc,
ôi trái tim sõi đá
Xin tí tình mà chả
có ai cho
Còn trách móc còn bảo
em làm khó
Dụ anh vào,
tim lăn lóc ra tro
Tim sa mạc giữa
nắng hè gay gắt
Nứt nẻ
nhiều cần một chút thanh xuân
Tim sa mạc,
tim khô cằn se sắt
Nên làm thơ
cho tim đỡ nhọc nhằn!
Quách
Như Nguyệt 郭如月
California, U.S.A., 3 March 2015
|