Sớm mai nào, trên cánh đồng năn nước mặn,
cha cắm cúi gieo hạt thóc, cho ngày mai con có cơm
ăn.
Sớm mai nào, trên con đường dài hun hút, chân cha mỏi
mệt, gánh hàng trên vai, xây tương lai cho con bằng
học vấn.
Sớm mai nào, trên ḍng sông vắng, lạnh, cha mỏi mê chèo xuồng,
bán hàng rong, mua về chữ nghĩa cho con.
Sớm mai nào, trong lớp học, con ngẩn người
trước tri thức mới, nuốt từng con chữ,
từng công thức toán, từng bài văn. Con thấy
bóng cha chập chờn trong bóng chữ. Người
nông dân thất học suốt đời lam lũ
đă mong con ḿnh có chữ nghĩa với đời.
Sớm mai nào, trên đường đi, con kính trên nhường
dưới, yêu thương và giúp đỡ kẻ
nghèo khó bằng tất cả trái tim, như cách mà cha
đă dạy, để cha có thể tự hào về
đứa con gái - giọt máu của ḿnh.
Sớm mai nào, giữa chợ đời, con không mua gian bán lận,
luôn sống thật thà ngay thẳng. V́ con hiểu,
đó là khi cha thực sự hài ḷng.
Ngày của Cha, con may mắn vẫn cài lên áo một bông cẩm
chướng đỏ, để hiểu rằng,
ḿnh vẫn c̣n có cha trong đời, vẫn c̣n có những
t́nh thương yêu tŕu mến không nói bằng lời,
vẫn c̣n có ánh mắt dơi trông vời theo mỗi khi con
đi xa nhà, vẫn c̣n có những cuộc điện
thoại đường dài chỉ có một hai câu cộc
lốc của người đàn ông vốn không thích
nhiều lời.
Ngày của Cha, con cài lên áo một bông cẩm chướng
đỏ, để nhắc ḿnh phải sống tốt
hơn nữa v́ cha đă suốt đời
lương thiện, suốt đời cần lao
để nuôi dạy con nên người.
Ngày của Cha, con yêu thương và chăm sóc hơn với
người bạn đời của ḿnh, bởi v́
đó là cha của con của con.
Ngày của Cha, con cảm ơn những người đàn ông
đă yêu thương và chăm sóc con gái của họ,
như cha đă chăm sóc và yêu thương con.
Con chưa bao giờ nói Con thương cha lắm
cha ơi… Và hôm nay, Ngày của Cha, con muốn nói: Con
thương cha lắm, thương cho đến tận
cùng cái chết. Và con hiểu rằng, dù con có lỗi lầm,
dù con có xuống địa ngục th́ người duy
nhất trên đời vẫn c̣n ở lại bên con
chính là cha - dù rằng khi ấy, cha đă ở chốn
mênh mông nào rồi…
Cha ơi, con sợ. Con sợ một ngày không c̣n
được nghe tiếng ho khan của cha, không
được nhận những cuộc điện
thoại đường dài cộc lốc một câu
Khỏe không của cha, không được nh́n ánh sáng
của niềm vui lóe lên trong đôi mắt già nua của
cha…
Cha ơi, con sợ…
|