THU
TIỄN BIỆT
( Bài Xướng )
Ngắm lại sông Thu một
buổi chiều,
Ta về người ở
mắt buồn thiu.
Nhìn theo đôi bướm
lòng man mác,
Ngó lại con đò dạ
hắt hiu.
Trăm nhớ nghìn
thương thôi giã biệt,
Một hờn hai giận
vẫn còn yêu.
Xa xa chiếc lá theo dòng
nước,
Nhớ mãi sông Thu một buổi
chiều.
Hoàng Hữu Khang 黄有康
Nha Trang, Việt Nam,
Thu 2009
*
TIỄN
THU
Thức tỉnh hồn
thơ gởi nắng chiều,
Hương tình giấc
bướm mới thiu thiu…
Thương thương,
nhớ nhớ, đời cô lẻ!
Tủi tủi, buồn buồn,
bến quạnh hiu.
Kẻ ở vấn
vương, lòng vẫn mến,
Người đi lưu
luyến, dạ còn yêu.
Em về mắt lệ… sầu
ngơ ngác,
Tiễn biệt tàn Thu giọt
nắng chiều.
Du Sơn Lãng Tử 游山浪子
Bắc California, U.S.A., Thu
2009
*
TÀN THU
NUỐI TIẾC
( Hoạ “Thu Tiễn Biệt” của
thi huynh Hoàng Hữu Khang )
1/3
Từ sáng tinh sương
đến xế chiều?
Bỏ nhà theo gái, đợi
cơm thiu!
Ba-lăm Chồng thích, hồn
mơn mởn…
Hai-bốn Vợ buồn,
phận quạnh hiu!
Năn nỉ bao lần: thương vẫn giận,
Ỉ ôi mấy bận: ghét càng yêu.
Thu tàn tiếc nuối làm
chi nhỉ?
Tóc bạc hoa râm, bóng ngã chiều!
*
2/3
Vung bút thời gian tuổi
xế chiều!
Cơm vào tủ lạnh, dễ
gì thiu?
Cháo khuya đợi mãi, lòng
cô quạnh!
Rượu sáng chờ
hoài, dạ hẩm hiu!
Bắt bướm leo rào,
giã biệt thích,
Rượt nai trèo dốc,
tạ từ yêu.
Vần thơ xướng
họa, vo tròn méo?
Qua bến nước
xưa… Nhớ Nắng Chiều. (*)
*
3/3
Lưu luyến dòng Thu giọt
nắng chiều,
Con tim se thắt lửa
lòng thiu!
Huynh về Mũi Né lòng
vương vấn,
Muội ở Hoa Kỳ dạ
quạnh hiu!
Bến cũ cành đa lay
lắc nhớ,
Ðò xưa bóng nguyệt chập
chờn yêu…
Nha Trang: đồi cát phau phau trắng,
Núi Mẹ Bồng Con thoảng
gió chiều.
(*) Nắng Chiều: Nhạc phẩm của Lê Trọng
Nguyễn
( Qua bến nước xưa lá hoa về
chiều… )
Võ Bạch Tâm 武白心
San Jose, California, U.S.A., 10/2009
*
GIẤC MƠ THU
Thơ thẩn chờ ai
góc phố chiều,
Bánh xèo, trứng lộn mặc
tình thiu.
Em đi New York đời thanh thản,
Anh ở Khánh Hòa cảnh hẩm
hiu.
Mấy nỗi lòng buồn
xa gối mộng,
Cũng đành dạ nhớ
vắng người yêu.
Thu về man mác sầu mây
nước,
Theo gió hồn mơ tiếng
sáo chiều.
Hoàng Hữu Khang 黄有康
Nha Trang, Việt Nam,
Thu 2009
|