NHẮN NGƯỜI VIỄN XỨ

 

 

 

*   *  *

 

 

 

1/2

Hạ khứ Thu lai đạm sắc mây,

Buồn vương khóe mắt nhạn lìa bầy.

Người đi có nhớ về non nước,

Kẻ ở ngậm ngùi với cỏ cây.

Cánh Én chân mây sầu lẻ bạn,

Cây đa góc phố khóc xa thầy.

Ba mươi năm chẳng sương pha tóc,

Lặng lẽ con đò vẫn đợi đây.

 

 

*

 

2/2

Giả biệt quê hương có nhớ ngày?

Cơm chan nước mắt giữa rừng mây.

Buốt da đêm tối nằm lều cỏ,

 Rát mặt rạng ngày núp bóng cây.

Tổ Địch sang sông thề chém nước,

Nghiêm Nhan báo quốc chịu phơi thây.

Tấm gương trung liệt soi kim cổ,

Tô Vũ lưu đầy khí tiết thay!

 

 

Hoàng Hữu Khang 黄有康

Nha Trang, Việt Nam  01.21.2010

 



 

 

 

GỞI BẠN QUÊ NHÀ

 

( Hoạ “Nhắn Người Viễn Xứ” )

 

1/2

Ðông mãn Xuân về đẹp áng mây,

Hoa trôi bèo giạt, Én xa bầy.

Rời quê dạ xót, hoen bờ vịnh,

Viễn xứ tim sầu, úa lá cây.

Phiêu bạc bao mùa lưu luyến bạn,

Ðắng cay muôn thuở vấn vương thầy.

Ra đi chưa hẹn ngày tao ngộ,

Ðợi lúc thanh bình, trở lại đây.

 

 

*

 

2/2

Ðây nhớ tình quê tiếc mỗi ngày,

Trường tan, phượng héo, úa cành cây.

Chim tìm tổ ấm, đương lần lượt…

Người mộng chăn êm, sẽ chóng chầy…

Thuyền nối hai bờ, chưa rã sóng,

Ngựa vòng trăm bến, sắp mềm thây.

Nha Thành sống mãi trong tâm trí,

Dặm khách đường xa… lệ xót đầy.

 

 

Du Sơn Lãng Tử  游山浪子

California, U.S.A., 22 January 2010

 

 

 

 

 

 

 

 

***  投稿電郵請寄 ***

Bài vở & hình ảnh xin gởi về Ban Phụ Trách KHAIMINH.ORG

 

VanNgheGiaiTri@KhaiMinh.org

 

 

 

 

啓明网站  |  Copyright © 2010  KHAIMINH.ORG  |  Website Disclaimer