VỌNG NHỚ CHÙA BÀ
( Hoạ
“Hồi Tưởng” của Hoàng Hữu Khang )
Tà dương lưu luyến… vẳng chuông chùa,
Gió đẩy câu hò tiếng mái khua.
Ngư lão trên thuyền quăng lưới bủa,
Bồ-câu đỉnh tháp lượn vui đùa.
Chân trời mây phủ sương giăng tủa,
Dặm khách khăn choàng vạt kết tua.
Dáng liễu bên dòng ngồi giặt lụa,
Xa nhà khắc khoải dạ cay chua.
&
Chua xót chiều Xuân nhớ cảnh chùa,
Vía Bà văng vẳng tiếng chiêng khua.
Rộn ràng Đền-Tháp người ca múa,
Tấp nập Đình-Hương trẻ giỡn
đùa.
Giành giựt đọ tài khoe áo lụa,
Thi đua tranh giải chạy vòng tua.
Văn chương đâu phải giàu tiền của?
Cay đắng chuyện đời lắm ngọt
chua.
Du Sơn Lãng Tử 游山浪子
California,
U.S.A., 25 August 2009
* * *
HOÀI QUÊ
( Hoạ
“Hoài Cố Nhân” của Hoàng Hữu Khang )
Vàng Thu lá rụng gợi sầu thương,
Viễn khách lang thang khắp nẻo đường.
Mộng đắm Nha-Thành bờ cát trắng,
Hồn mơ Đà-Lạt phố mù sương.
Xuân về cỏ mạ xanh đồng ruộng,
Hè đến phượng hoa đỏ cổng
trường.
Hoài vọng ngày về thăm cố quận,
Thôn làng xứ Mẹ hết tai ương.
&
Xứ Mẹ đêm buồn tiếng ễnh-ương,
Vắng thầy nhớ bạn, luyến sân trường.
Tuyết rơi Đông đến, mây vờn
gió,
Lá rụng Thu về, tóc điểm sương.
Viễn xứ vẫn mơ thời trẻ dại,
Xa quê hoài mộng chuyện hoang đường.
Chim rừng bỏ tổ buồn vương vấn,
Nhạn trắng lạc bầy mãi xót thương.
Du Sơn Lãng Tử 游山浪子
California,
U.S.A., 25 August 2009
|