Lư Bạch (李白) (701
- 762) người
châu Miên, huyện Xương Long, đời Đường, nay thuộc tỉnh
Tứ Xuyên, Trung Quốc, tự Thái Bạch (太白),
hiệu Thanh Liên Cư sĩ (青蓮居士). Ông là
một nhà thơ lăng mạn vĩ đại, viết trên ngh́n bài thơ, để lại cho đời
có "Lư
Thái Bạch Tập (李太白集)", và được người đời
tôn xưng là "Thi Tiên (詩仙)."
(Nguyên Tác)

*
(Âm Hán Việt)
HOÀNG HẠC LÂU
TỐNG
MẠNH HẠO NHIÊN
CHI QUẢNG LĂNG
Lư Bạch
Cố
nhân tây từ Hoàng Hạc lâu,
Yên hoa tam nguyệt hạ Dương Châu.
Cô phàm viễn ảnh bích không tận,
Duy kiến Trường Giang thiên tế lưu.
◆
( Chuyển Ngữ )
TIỄN
MẠNH HẠO
NHIÊN
ĐI
QUẢNG LĂNG TẠI LẦU HOÀNG HẠC
Hạc lâu đông tiễn cố nhân (1),
Tháng ba hoa khói xuôi dần châu Dương (2).
Bầu xanh rộng, chấm buồm đơn,
Mênh mông Dương Tử tít phương chân trời
(3).
Hàn Quốc
Trung 韓國忠
二零二零年 十月十九日於美國,加利福尼亞州,洛杉磯
|