Phật Thích Ca quan niệm
rằng “chúng sinh vô minh, tự thân tác nghiệp” (loài người mù quáng, tự mình tạo
nên nghiệp báo) tức là hành động
không suy nghĩ để gánh lấy họa về sau. Cố Thủ tướng Ấn Độ Jawaharlal
Nerhu (1889-1964) cũng
đồng quan niệm ấy khi phát biểu “ngoài ta ra không
ai hại ta được”.
Khi có người đến xem bói dịch, hỏi
đường họa phước, nhà Dịch học
trứ danh đời Tống là Thiệu Ung (1011-1077) bảo:
“Ta hại người là họa, người hại ta là phúc” câu trả
lời xem ra cực kỳ vô lý, chả
tìm ra tí chút logic nào cả. Thật khó mà thuyết phục được
ai. Tuy nhiên đấy lại là lời nghiệm đúng thật huyền bí. Lịch sử Trung Quốc đã lưu
lại bằng chứng sáng giá về Nhạc Phi và Tần
Cối dưới thời Tống Cao Tông.
Nhạc Phi (1103-1141)
là một viên tướng trẻ vô cùng dũng cảm
trong cuộc phản công chống quân xâm lăng là rợ
Kim. Ông đang chiến thắng như chẻ tre, vua
Kim vội vã sai người đút lót để Tần
Cối cấp tốc triệt quân rồi bắt Nhạc
Phi chém đầu. Ba quân thắc mắc hỏi Nhạc
Phi phạm tội gì thì Tần Cối trả lời gọn
lỏn: “không cần phải có” (mạc tu hữu) ba tiếng
đó hàng nghìn năm nay thành câu đầu lưỡi
của những kẻ gian thần lộng quyền.
Câu chuyện nọ
đã để lại một hậu quả rất sắc
nét về họa phước.
Viên tướng 38 tuổi
là Nhạc Phi nếu chết ở chiến trường
thì sử sách chẳng mấy quan tâm gây rùm beng khó mà
phong tặng quá tước Hầu nhưng vì bị hãm
hại bởi tay Tần Cối nên về sau được
truy phong là Ngạc Vương, lại được
thờ ở võ miếu, được coi là Thánh nhân,
gần tương đương với Khổng Tử
ở văn miếu. Phải coi là Nhạc Phi hưởng
phước vô bờ bến trong lịch sử.
Về phía Tần Cối
tuy hống hách lộng quyền, nham hiểm tàn ác rốt
cuộc lại bị dư luận phỉ nhổ,
tương truyền người đời còn đúc
hai tượng đồng vợ chồng y quỳ
trước mộ Nhạc Phi, bên cạnh có chiếc
chày vồ bằng đồng, dành cho khách thập
phương hâm mộ người anh hùng được
quyền dung chày ấy nện lên đầu vợ chồng
Tần Cối cho hả giận. Người đời
sau lại khâm phục gương trung dũng hiếm
có của Nhạc Phi nên dân chúng biểu lộ căm hận
quá nhiều đôi pho tượng đồng nọ của
vợ chồng Tần Cối có lẽ ngày nay không còn dấu
vết cũng nên. Người ta còn mở rộng lòng
căm thù gian thần Tần Cối bằng cách tạo
món ăn bằng bột mì chiên giòn hình nhỉnh hơn
hai ngón tay ghép liền nhau. Món ấy có tên là Giò cháo quẩy, đọc
theo âm Quảng Đông ba tiếng Tần Cối quỉ (con quỷ Tần
Cối) để mỗi buổi sáng ngủ dậy
nhiều người dùng kèm bữa điểm tâm mì phở,
tha hồ nhai rau ráu món ăn tượng tương
cho vợ chồng Tần Cối. Nhai như thế mới
là trả thù cho Ngạc vương Nhạc Phi bị
hãm hại hồi 874 năm trước (2015-1141).
(Điều thú vị là mọi người đều
được trả thù thoải mái từ kẻ
chưa mọc răng đến kẻ không còn
răng!).
Tương truyền
mãi đến đời Thanh (ngót 7, 8 trăm năm
sau) giới nghệ thuật diễn kịch có người
đóng vai Tần Cối, còn bất ngờ bị chết
oan bởi diễn xuất quá đạt. Tần Cối
quả là kẻ hại người gặp họa tầm
cỡ nhất.
Với hai điển
hình trên, chứng tỏ nhân loại đã tìm ra chìa khóa
của họa phước từ thời Thiệu Ung,
có điều người đời lại cố
tình chìm đắm trong vô minh cho đỡ mệt nhọc
trí tuệ !
Giáo Sư
Ngô Văn Lại 吳文赖老師
Việt Nam, 2016
|