Phiên
âm:
TƯƠNG ĐÁO CỐ HƯƠNG
Cao cao
mộc miên thụ
Cổ
cán hà thanh sơ
Thiều
thiều vọng thử bang
Quyết
hữu cao nhân lư
Trúc mật
phú dư kính
Thảo
phong nhiễu tiền trừ
Bích thủy
hí tiêm lân
Lục
đằng tú gia sơ
Y tích
truyền kinh xứ
Yển
tức thú hữu dư
Thanh
nhàn duy thủ chuyết
Ngô khế
tại huyền hư
Tự
bảo khuê tổ thượng
Cánh vi
khâu hác cư
Tuế
cửu vị qui khứ
Chỉ
ưng úy giản thư
Tiêu
tiêu hoàn đáo thử
Mạch
mạch dục hà như
Tố
tâm kỳ bất phụ
Lai giả
khả truy dư
Cao Bá Quát
*
Dịch
nghĩa:
SẮP VỀ ĐẾN LÀNG CŨ
Cây gạo
cao cao ấy,
Gốc
già trông thanh thoát làm sao!
Xa xa
trông vào làng ấy,
Nơi
có nhà “Cao” nhân.
Tre rậm
che kín lối đi,
Cỏ
tốt mọc quanh thềm.
Cá vờn
nhau trong ao biếc,
Đậu
xanh quấn rậm trong rau đẹp.
Đấy
là chỗ dạy học xưa kia,
Nghỉ
ngơi thú vị vô cùng.
(Muốn)
thanh nhàn chỉ có cách giữ vụng, (1)
(Nhưng)
ta lại kết nhau với viễn vông. (2)
Từ
khi chuộng việc ôm ngọc khuê, dây ấn, (3)
Mới
làm trái việc cư ngụ g̣ hố.
Đă
lâu năm chưa về,
Chỉ
v́ sợ việc biên chép (bê trễ). (4)
Về
đến nơi tiêu điều này,
Ấp
úng nói sao đây?
Xin hẹn
không phụ với ḷng trong trắng,
Tương
lai có thể đuổi bắt (ḷng ấy) được
chăng?
*
Dịch
thơ:

Thái Trọng Lai 太重来 dịch
Nhà
Nghiên Cứu – Đà Nẵng, Việt Nam, 2008
Chú thích:
- Giữ vụng: Diễn
ư câu: “kẻ khéo nhiều nhọc, kẻ vụng
được nhàn” (xảo giả đa lao, chuyết giả nhàn- Minh Tâm
Bảo Giám).
- Viễn vông: Nguyên tác
“huyền hư” (cao siêu rỗng tuếch).
- Ngọc khuê, dây ấn:
Những món tiêu biểu cho quan chức.
- Việc biên chép: Nhiệm
vụ của Cao Bá Quát là “biên tập vận
học”, chủ yếu là “chép sạch” bản
thảo của các vua, Thiệu Trị, Tự Đức.
|