Phiên
âm:
LẠC SƠN LỮ TRUNG
Thiều
đệ sơn a thập nhất hồi
Hành
hành bất đoạn tứ du tai
Dă yên
thuư tảo thiên phong tận
U giản
thanh truyền vạn mộc lai
Điểu
dục biệt nhân phi khứ chuyển
Hoa
năng tống khách lạc thời khai
Thiếu
niên tật tẩu chung hà sự
Uư lộ
man man trước lữ hoài
*
Dịch
nghĩa:
TRONG CHẶNG QUA LẠC SƠN
Mười
một khúc quanh hẻm núi xa tít tắp,
Đi
rồi đi không ngừng nghĩ lan man.
Khói
xanh ngắt của đồng nội quét lên cả
ngh́n ngọn núi,
Tiếng
nước chảy của khe ẩn khuất truyền
lại từ vạn cây.
Chim muốn
xa người vừa bay đi vừa hót,
Hoa
như tiễn khách, nở lúc rụng.
Tuổi
trẻ chạy nhanh, rốt cuộc được việc
ǵ không?
Sợ
đường xa dằng dặc bám chắc nỗi niềm
lữ thứ.
*
Dịch
thơ:
Mười một khúc quanh vắt núi này,
Đi rồi đi măi, nghĩ riêng tây.
Đồng không khói biếc vương
ngh́n núi,
Suối khuất nước reo vọng vạn
cây.
Chim muốn xa người , bay vẫn hót,
Hoa dường tiễn khách, nở thêm
đầy.
Bôn ba tuổi trẻ rồi sao nhỉ?
Dằng dặc đường dài, khách ngán
thay!
Thái Trọng Lai 太重来 dịch
Nhà
Nghiên Cứu – Đà Nẵng, Việt Nam, 2008
|