Phiên
âm:
KIẾN BẮC NHÂN LAI NHÂN THOẠI CỐ
HƯƠNG TIÊU TỨC
Mạch
mạch tương khan thức lệ ngân
Nam nam bất
yếm thoại hương thôn
Lăo
thân kiện tại, liên nhi cách
Trĩ
trở hoan lai hỉ phụ tồn
Cựu
thảo tự trần đôi phế lộc
Tiểu mai vô lại khóa tu viên
Trường đ́nh bất cố vân
thiên viễn
Xuân tận thùy chiêu vị tử hồn
Cao Bá Quát
*
Dịch nghĩa:
GẶP NGƯỜI
NGOÀI BẮC TỚI NHÂN NÓI CHUYỆN TIN TỨC CỐ
HƯƠNG
Lúng túng nh́n nhau, lau ngấn lệ,
Ŕ rầm không chán chuyện làng xóm.
Cha mẹ già c̣n sống khỏe,
thương con xa cách,
Lũ trẻ vui mừng cha c̣n sống.
Bản thảo cũ bám bụi chất
đống trong bồ rách,
Cây mai nhỏ không nhờ (được
ai) để cưỡi tường dài. (1)
Nơi trường đ́nh (2) ngoảnh
nh́n phía Bắc, trời mây xa xôi,
Xuân hết, (có) ai gọi hồn người
chưa chết (không nhỉ!).
*
Dịch thơ:
Lúng túng nh́n nhau gạt lệ
mừng,
Ŕ rầm chẳng chán chuyện
quê hương.
Mẹ già c̣n khỏe,
thương con vắng,
Trẻ dại vui mừng biết
bố c̣n.
Bụi hẳn phủ đầy
bồ bản thảo,
Mai không ai giúp vượt qua
tường.
Trời mây xa tít đường
về Bắc,
Xuân hết, hồn ta ai gọi
không?
Thái Trọng Lai 太重来 dịch
Nhà
Nghiên Cứu – Đà Nẵng, Việt Nam, 2008
Chú thích:
1. Tác giả
chú: “Cây mai thơm cao hơn một thước (#0m3) trồng
trong chậu sứ, nghe nói người nhà gần
đây đem trồng ra vườn đă cao vọt quá
đầu người rồi”
2. Trường
đ́nh: Loại nhà trống vách, dựng nơi cao ráo kề
quan lộ, bến sông để đưa đón khách
đường trường.
|