MỪNG LỄ MẪU THÂN 2008

 

 

http://www.KhaiMinh.org

 

 

 

 

 

 

*  媽媽, 我愛妳!  *

 Mời các bạn xem đoạn phim “Mẹ ơi, con yêu Mẹ!”

 

=====================================================================

 

 

 

 

 

(Music)         母爱

(Music)         母親, 我爱妳!  

(Music)         母親你在何方   ( 遊子吟  Du Tử Ngâm )  

 

(SlideShow)  Mẹ Hiền

(SlideShow)  Kính Dâng Mẹ Của Chúng Con

 

( Ghi Chú:   Những slideshow files này khá lớn.   Xin kiên nhẫn khi loading.   Cảm ơn! )

 

 

 

 

 

VIẾT VỀ TRƯỜNG MẸ

 

 

Tôi tấp tểnh xin làm thơ tám chữ,

Viết mấy câu về trường mẹ thân yêu.

Trường Khải-Minh kỷ vật tuổi về chiều,

Trường tồn tại dù thời kỳ đổi khác.

Vẫn sân trường với hành lang bao quát,

Vẫn tiếng cười rộn ră tuổi ngây thơ;

Vẫn tiếng chuông báo hiệu đă đến giờ;

 Nhưng không thấy nét thân thương nguồn cội.

Thăm trường cũ ḷng tôi thầm tiếc nuối,

Vơng Khải-Minh ru con đến trưởng thành.

Có nhiều người xa xứ đă thành danh,

Dù đă hơn ba mươi năm ly biệt.

Tâm vẫn hướng về trường mẹ tha thiết,

Những tấm ḷng nhớ trường mẹ không nguôi.

Vẫn nhớ câu “uống nước phải nhớ nguồn!”

Nhớ thầy cô bạn bè trường lớp cũ.

Thuộc nằm ḷng những câu văn bất hủ,

"Nhất tự vi sư, bán tự vi sư.”

Nhớ trường xưa nơi ta học câu từ.

Trường mẹ hỡi!  Gắng an tâm, chờ đợi.

Sẽ có ngày chúng con cùng về tới,

Đón mẹ về trở lại với chúng con.

Những niềm tin về trường mẹ vẫn c̣n,

Như ḍng máu của trái tim luân chuyển.

 

 

Từ Nguyệt Hoan  徐月欢

Nha Trang, Việt Nam, 5.2008

 

 

 

 

 

 

NHỚ MẸ

 

… chẳng bao lâu nữa là đến ngày lễ Mẹ.   Không biết sao cứ mỗi năm vào tháng mừng lễ Mẹ này, tôi đặc biệt nhớ…  và cảm thấy ḿnh cần t́nh thương của mẹ…

 

 

 Lễ Mẹ ngày cận kề,

 Mẹ ơi! con nhớ ghê!

 Khao khát t́nh thương mẹ,

 Giấc mộng thấy mẹ về.

 

 Con mất mẹ từ lâu,

 Ḷng con thật đớn đau.

 T́nh mẹ con cảm thiếu,

 Đời con thấy u sầu.

 

 Thời gian thắm thoát qua,

 Ba mươi năm lặng trôi.

 Con sống đời đơn độc,

 Thiếu t́nh thương mẹ cha.

 

 Nghĩ đến mẹ con vui,

 Mẹ măi ngự trong con.

 Một người mẹ cao cả,

 Hy sinh suốt một đời.

 

 

Tạ Hụê Hạnh  谢惠杏

Houston Texas, U.S.A., May, 2008

 

 

*

 

 

Mỗi người có thể có nhiều thứ, nhưng mẹ th́ chỉ có một.  Người may mắn c̣n mẹ;  người bất hạnh mẹ sớm ra đi.  Nói về t́nh yêu của mẹ, viết về mẹ có rất nhiều, nhưng thiết nghĩ dù có viết bao nhiêu cũng vẫn không đủ.  Nay nhân bạn Hạnh viết bài thơ “Nhớ Mẹ”, nên ḿnh cũng viết theo…  Ḿnh chỉ mồ côi cha từ nhỏ nhưng rất may mắn vẫn c̣n mẹ…

 

 

 Nơi tha phương tôi ngồi ngắm mưa giăng,

Giọt bay theo gió, giọt rơi trên đầu.

 Nhớ khi xưa con thích tắm mưa,

Mẹ sợ con bệnh lau khô xoa dầu.

 T́nh thương cuả mẹ thấm sâu,

Theo mùa mưa đến xanh màu nở hoa.

 

 Bây giờ con tóc ngă hai màu,

 Kiếp người ch́m nổi buồn vui nửa đời.

Vậy mà con vẫn muốn dầm mưa,

 Thèm nghe Mẹ mắng “cái thằng quá hư!”

 Bao năm con, Mẹ cách hai nơi,

Giọt thương giọt nhớ giờ thành giọt thơ…

 

 

Trương Đạt Dân  張達民

Sài G̣n, Việt Nam, 05.2008

 

 

 

 

 

 

HAPPY MOTHER'S DAY !

 

 

 H  y sinh cao cả là ai,

 A  i ai cũng biết đó là mẹ yêu.

 P  hải lo dạy bảo đủ điều,

 P  hận làm cha mẹ mong con nên người.

 Y êu con săn sóc mọi bề,

 

 M  ai nay giúp ích cho người cho ta.

 O^ i ḷng mẹ thật là vui,

 T  hấy từng đứa một nên người lớn khôn.

 H  ỏi c̣n ǵ quí báu bằng,

 E  a từ nhỏ đánh vần vui chơi.

 R  ồi đây khôn lớn ra đời,

 

 D  anh thơm tiếng tốt để đời con ơi!

 A  n thân vui vẻ sống đời,

 Y  ên vui cuộc sống một đời ấm no.

 

 

Tạ Hụê Hạnh  谢惠杏

Houston Texas, U.S.A., May, 2008

 

 

 

 

 

 

CON ƠI !  NÀO CON CÓ HAY ?

 

 

Lần đầu tiên con xa nhà, con sống ở nhà với cha với mẹ đă 18 năm  nay.    Biết rằng con lớn rồi, thi đậu Đại học th́ con phải xa mẹ để đi học, tương lai sáng lạng đang chờ con.  Nhưng con ơi!   nào con có hay?  Ngày mẹ chia tay con để về Việt Nam, mẹ khóc suốt trên đường ra sân bay, mẹ khóc suốt 15 tiếng đồng hồ ngồi trên máy bay v́ nhớ thương con…

 

Lần đầu tiên con xa mẹ, sống bên cạnh mẹ đă 18 năm rồi.  Biết rằng con đi xa để học hành thành tài, để sau này con hănh diện tự tin ngẫng mặt nh́n mọi người.  Nhưng con ơi!  nào con có hay?  Hàng ngày mẹ chat với con mà mắt mẹ rớm lệ, mẹ không dám nói chuyện với con v́ sợ con nghe giọng nói của mẹ nghèn nghẹn, mẹ không dám mở webcam v́ mẹ sợ con nh́n thấy nước mắt mẹ ràn rụa…

 

Lần đầu tiên con xa mái ấm gia đ́nh, sống với gia đ́nh ấm cúng của con đă 18 năm rồi.  Biết rằng con xa nhà v́ một lư tưởng vinh quang, ngày xưa cha mẹ đă tốn kém nhiều nhưng vẫn không có cơ hội được đến Mỹ, được bước vô giảng đường của một trường Đại học ở Mỹ.  Nhưng con ơi!  con nào có hay? Mẹ lo lắng cho con đủ điều: con ăn có no không? Con ăn uống có quen không? Con ngủ có được không?  Trời lạnh con có mặc thêm áo ấm không? Buổi tối khi con ngủ có nhớ đóng cửa sổ không…?

 

Lần đầu tiên con bệnh mà không có bàn tay mẹ chăm sóc.  Con đến Mỹ trong mùa đông lạnh lẽo nhất trong những năm qua, những cơn gió lạnh buốt và những trận mưa dập dồn ở miền bắc California đă làm con ngă bệnh.  Khi ở bên mẹ con ít khi bị bệnh.  Con ơi!  nào con có hay? Khi nghe tin con bị cảm sốt và ho, mẹ đă bậc khóc và bỏ bê hết công việc về nhà nằm như kẻ vô hồn.  Con ơi!  nào con có hay?  Mẹ nhớ con đến dường nào? Dù con đang ở cách xa mẹ đến cả Thái B́nh Dương, mẹ ước ǵ chắp cánh bay đến ngay cạnh con. 

 

Ngày con thi đậu Đại học ở Nha Trang, dù niềm vui và ḷng tự hào tràn ngập trong người nhưng mẹ biết con sẽ xa mẹ, xa mẹ để thực hiện lư tưởng của con, để rạng danh gia tộc, để kế thừa sự nghiệp gia đ́nh.  Hàng ngày mẹ đều hướng về biển Thái B́nh để cầu nguyện cho con, cầu cho con được b́nh yên, khỏe mạnh, học thành tài, và lại trở về ṿng tay của mẹ. 

 

 

Mrs. Hiep Vinh Vuong  王永協夫人

Nhatrang, Vietnam, 5/2008

 

 

 

 

 

 

 

 

MỪNG LỄ MẪU THÂN

 

 

Tạ Ơn Mẹ đại lễ nay đă đến,

Cánh thiệp mừng kính gởi Mẹ phương xa.

Chúc Mẹ luôn an lạc với tuổi già,

Sống vui khỏe, chẳng bao giờ phiền năo!

 

Đêm Lễ Mẹ được cài hoa lên áo,  (1)

Quí làm sao ôi màu đỏ hoa hồng.

Lo thực tại rồi sẽ hóa hư không,

Mong sắc hoa đừng nhạt màu mây khói.

 

Mây trắng bay… làm sao con vẩy gọi?

Thời gian trôi… ai níu được bao giờ?

Hạnh phúc nào rồi cũng biến vào mơ,

Mong măi nhận cành hoa hồng đỏ thắm.  (1)

 

 

Từ Nguyệt Hoan  徐月欢

Nha Trang, Việt Nam, 5.2008

 

 

(1)  Đêm Lễ Mẹ, các chùa ở Việt Nam có làm lễ cài hoa hồng. Khi Phật tử đến dự lễ th́ được xin hỏi c̣n mẹ hay không.  Nếu c̣n th́ được cài 1 hoa hồng màu đỏ lên ngực áo, nếu mẹ đă khuất th́  hoa hồng phải là màu trắng. Cho nên, những ai được cài hoa hồng màu đỏ xem như những người rất may mắn.

 

 

 

 

 

 

 

 

NGÀY HIỀN MẪU NHỚ MẸ

 

 

Mấy ngày qua ḷng chợt nôn nao lạ,

Thật dạt dào khi lễ Mẹ đến nơi.

Trái tim con sao thương nhớ về người,

Mênh mông quá con buông lời khẻ gọi.

 

Ngày tháng qua theo ḍng đời trôi nổi,

Xa quê hương xa người mẹ kính yêu.

Bao nhiêu năm con biết mẹ buồn nhiều,

Xin tha thứ đứa con không tṛn hiếu.

 

Ngày Hiền Mẫu ḷng con không thể thiếu,

Bóng h́nh người vẫn ở măi trong con.

Tiếng mẹ ru trong kư ức vẫn c̣n,

Con ao ước được về bên gối mẹ.

 

Này mẹ hỡi, hăy nghe con nói khẻ,

Tận cơi ḷng con nhớ quá mẹ ơi!

Cả một đời t́nh nghiă mẹ nào vơi,

Ḷng khấn nguyện mẹ sống hoài trăm tuổi!

 

Ngày lễ Mẹ nơi xa xôi buồn tủi,

Biết làm sao dâng tặng mẹ đóa hồng?

Ḷng quặn đau lẫn chua xót cơi ḷng,

Là nỗi nhớ con gởi về bên mẹ…

 

 

Trần Hưng 陈兴

California, U.S.A., 05/2008

 

 

*

 

 

遊子吟  Du Tử Ngâm

  ( chuyển ngữ )

 

 

 

 

 

***  投稿電子郵件請寄 ***

Bài vở & h́nh ảnh xin gởi về Ban Phụ Trách KHAIMINH. ORG

 

VanNgheGiaiTri@KhaiMinh. org

 

 

 

 

Copyright © 2004 - 2008 KHAIMINH. ORG  |  Website Disclaimer